BỘ TRƯỞNG DI TRÚ MỚI LIỆU CÓ THỂ CỨU VÃN ĐƯỢC LÀN SÓNG DI CƯ CỦA NGƯỜI NHẬP CƯ Ở KHU VỰC ĐẠI TÂY DƯƠNG?

Tin Tức Di Dân2025-05-28 17:11:24

Khu vực Đại Tây Dương của Canada phải đối mặt với một thách thức bấy lâu nay: giữ chân người nhập cư.

Bất chấp những nỗ lực thu hút người mới đến các tỉnh như New Brunswick, Nova Scotia, Đảo Prince Edward (P.E.I.) và Newfoundland và Labrador, nhiều người đã rời đi trong vòng vài năm, thường là để tìm kiếm cơ hội tốt hơn ở nơi khác.

Với Lena Metlege Diab, một nghị sĩ của Nova Scotia, được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Di trú, Người tị nạn và Quyền công dân mới của Canada vào năm 2025, các chuyên gia đang thúc giục bà ưu tiên các chiến lược để tăng tỷ lệ giữ chân người nhập cư trong khu vực này.

Nhà kinh tế Herb Emery, Trưởng khoa Kinh tế khu vực Vaughan tại Đại học New Brunswick, nhấn mạnh rằng các cơ hội kinh tế tốt hơn, sự công nhận bằng cấp và các chính sách sáng tạo là chìa khóa để giữ chân người nhập cư ở khu vực Đại Tây Dương.

Bài viết này khám phá những khó khăn trong việc giữ chân người nhập cư của khu vực, các yếu tố kinh tế thúc đẩy làn sóng chuyển đi nơi khác và các giải pháp khả thi để biến bờ biển phía đông Canada thành nơi sinh sống lâu dài cho những người mới đến.

Vấn đề giữ chân người nhập cư ở khu vực Đại Tây Dương Canada

Tỷ lệ giữ chân người nhập cư của ở khu vực Đại Tây Dương Canada thấp hơn mức trung bình toàn quốc.

Một báo cáo của cơ quan Thống kê Canada nêu bật rằng những người nhập cư có ý định đến các tỉnh Đại Tây Dương ngày càng chuyển đến Ontario, do thị trường việc l tốt hơn và hỗ trợ định cư.

P.E.I. có tỷ lệ giữ chân người nhập cư thấp nhất ở Canada, mặc dù dữ liệu gần đây cho thấy có sự cải thiện nhẹ.

Mặc dù vậy, tỷ lệ giữ chân người nhập cư trong ba năm của tỉnh này đã tăng từ 33,3% vào năm 2017 lên 43% vào năm 2021, theo khuôn khổ dân số của P.E.I.

Tuy nhiên, những con số này cho thấy một xu hướng đáng lo ngại: nhiều người mới đến coi  khu vực Đại Tây Dương Canada là điểm dừng chân tạm thời thay vì là nơi định cư lâu dài.

Tại sao người nhập cư lại rời đi?

Câu trả lời nằm ở cơ cấu kinh tế của khu vực.

Khu vực Đại Tây Dương Canada từ trước đến nay vẫn dựa vào nhập cư để giải quyết tình trạng thiếu hụt lao động ngay lập tức, đặc biệt là trong các ngành công nghiệp theo mùa, lương thấp như nông nghiệp, thủy sản và du lịch.

Những công việc này, mặc dù rất quan trọng, nhưng thường không có khả năng thăng tiến hoặc mức lương cạnh tranh mà các chuyên gia mong muốn.

Như Emery đã nói, "Khi bạn nhìn vào mức lương và thu nhập trung bình của những người mới đến, chúng khá thấp trong khu vực này".

Không có cơ hội kiếm sống bền vững, những người nhập cư, đặc biệt là những người có trình độ học vấn hoặc kỹ năng cao, sẽ tìm kiếm triển vọng tốt hơn ở các tỉnh như Ontario hoặc Alberta.

Thách thức kinh tế: Mức lương thấp và cơ hội hạn chế

Nền kinh tế của khu vực Đại Tây Dương Canada mang tính theo mùa và cần nhiều lao động, với các ngành công nghiệp thường hoạt động với biên lợi nhuận mỏng.

Cơ cấu này hạn chế khả năng mang lại các công việc ổn định, lương cao hấp dẫn những người nhập cư có tay nghề của khu vực này.

Emery lưu ý rằng khu vực này đã ưu tiên tuyển dụng những vị trí lương thấp mà người Canada ít có khả năng đảm nhận, chẳng hạn như các vị trí lao động phổ thông trong ngành khách sạn hoặc nông nghiệp.

Mặc dù điều này giải quyết được nhu cầu lao động ngắn hạn, nhưng lại không tạo ra được lực lượng lao động bền vững cho tương lai.

Dân số già hóa và tình trạng chuyển đi nơi khác của thanh niên trong khu vực càng làm trầm trọng thêm vấn đề.

Cư dân trẻ thường chuyển đến các tỉnh như Alberta hoặc Ontario để có triển vọng nghề nghiệp tốt hơn, khiến khu vực Đại Tây Dương phải phụ thuộc vào người nhập cư để duy trì lực lượng lao động.

Tuy nhiên, nếu không có cơ hội nghề nghiệp lâu dài, người nhập cư cũng sẽ rời đi, góp phần gây ra tình trạng chảy máu chất xám trong khu vực.

Emery giải thích, "Nếu bạn muốn trở thành một chuyên gia sau một vài năm, cơ hội hòa nhập sẽ tốt hơn ở các tỉnh khác, nơi họ có nhiều nguồn lực hơn để định cư".

Vai trò của Bộ trưởng Di trú mới

Việc bổ nhiệm Lena Metlege Diab là Bộ trưởng Di trú mang đến hy vọng cho khu vực Đại Tây Dương Canada.

Là người bản xứ Nova Scotia, bà hiểu những thách thức riêng biệt của khu vực này.

Emery tin rằng quê quán của bà có thể thúc đẩy các chính sách phù hợp với nhu cầu của khu vực Đại Tây Dương Canada, đặc biệt là trong việc giải quyết vấn đề giữ chân người lao động.

Vai trò của bà Diab sẽ bao gồm việc cân bằng các mục tiêu nhập cư quốc gia với các ưu tiên của khu vực, đảm bảo rằng khu vực Đại Tây Dương Canada không bị tụt hậu trong chiến lược kinh tế rộng lớn hơn của cả nước.

Các giải pháp thúc đẩy giữ chân người lao động

Để đảo ngược xu hướng giữ chân người lao động thấp, khu vực Đại Tây Dương Canada phải áp dụng một cách tiếp cận đa diện.

Sau đây là các chiến lược chính để khiến khu vực này trở nên hấp dẫn hơn đối với người nhập cư:

  • Tạo ra các cơ hội kinh tế có giá trị cao
  • Cách hiệu quả nhất để giữ chân người nhập cư là cung cấp mức lương cạnh tranh và cơ hội phát triển nghề nghiệp.

Emery nhấn mạnh, "Bạn cần tạo ra các cơ hội để kiếm sống tốt".

Điều này có nghĩa là đầu tư vào các ngành công nghiệp cung cấp công việc ổn định, lương cao, chẳng hạn như công nghệ, chăm sóc sức khỏe và sản xuất tiên tiến.

Bằng cách đa dạng hóa nền kinh tế vượt ra ngoài các ngành công nghiệp theo mùa, khu vực Đại Tây Dương Canada có thể thu hút và giữ chân những người có chuyên môn cao mà có thể rời đi đến các trung tâm đô thị.

Ví dụ

Nova Scotia đã chứng kiến ​​sự tăng trưởng trong lĩnh vực công nghệ của mình, với các công ty như IBM và REDspace đang hiện diện tại Halifax.

Việc mở rộng các ngành công nghiệp này trên khắp khu vực có thể tạo ra một nguồn việc làm kỹ năng cao, hấp dẫn cả người nhập cư và sinh viên địa phương sau tốt nghiệp.

Cải thiện việc công nhận bằng cấp

Nhiều người nhập cư đến đây với trình độ học vấn cao và kinh nghiệm chuyên môn nhưng lại gặp khó khăn trong việc công nhận bằng cấp của họ tại Canada.

Điều này buộc những người lao động có kỹ năng, chẳng hạn như bác sĩ hoặc kỹ sư, phải làm những công việc cần kỹ năng thấp, dẫn đến sự thất vọng và rời đi.

Emery đề xuất ưu tiên các chương trình công nhận bằng cấp để giúp người nhập cư làm việc trong lĩnh vực của họ.

Các quy trình đơn giản hóa, tài trợ cho các chương trình bắc cầu và quan hệ đối tác với các hiệp hội chuyên nghiệp có thể đảm bảo những người mới đến có thể đóng góp chuyên môn của mình cho nền kinh tế của khu vực.

Hỗ trợ sinh viên quốc tế

Sinh viên quốc tế là nguồn lực có giá trị đối với khu vực Đại Tây Dương Canada.

Các trường đại học như Đại học New Brunswick, Đại học Dalhousie và Đại học Memorial thu hút hàng nghìn sinh viên mỗi năm, nhiều người trong số họ có thể ở lại nếu được hưởng các ưu đãi phù hợp.

Emery ủng hộ các chính sách giữ chân những sinh viên đã tốt nghiệp này, chẳng hạn như giấy phép làm việc sau khi tốt nghiệp phù hợp với nhu cầu của khu vực hoặc các chương trình giới thiệu việc làm.

Bằng cách đề ra các con đường dẫn đến thường trú và việc làm, khu vực Đại Tây Dương Canada có thể chuyển đổi sinh viên thành cư dân dài hạn.

Các ưu đãi thuế sáng tạo

Emery đề xuất các chính sách thuế sáng tạo để khuyến khích định cư lâu dài.

Ví dụ, việc cung cấp các khoản tín dụng thuế cho những người nhập cư ở lại khu vực Đại Tây Dương Canada trong năm năm trở lên có thể khuyến khích họ ở lại.

Những quyền lợi này sẽ đặc biệt hiệu quả đối với những chuyên gia có thu nhập cao, chẳng hạn như bác sĩ hoặc kỹ sư, những người có thể thấy được những lợi thế tài chính đáng kể.

Các chính sách như vậy sẽ báo hiệu rằng khu vực Đại Tây Dương Canada coi trọng những người mới đến và cam kết mang lại thành công lâu dài cho họ.

Tăng cường hỗ trợ định cư

Sự hòa nhập rất quan trọng đối với việc giữ chân người mới đến.

Emery lưu ý rằng trong đại dịch COVID-19, Canada đã phải vật lộn để hòa nhập những người mới đến một cách hiệu quả, khiến nhiều người cảm thấy xa rời cộng đồng của họ.

Các dịch vụ định cư nâng cao, chẳng hạn như đào tạo ngôn ngữ, định hướng văn hóa và các chương trình gắn kết cộng đồng, có thể giúp những người nhập cư xây dựng nền tảng.

Các tổ chức như Hiệp hội dịch vụ nhập cư Nova Scotia (ISANS) đã cung cấp sự hỗ trợ có giá trị, nhưng việc mở rộng các dịch vụ này trên toàn khu vực có thể tạo ra sự khác biệt đáng kể.

Rủi ro của việc dỡ bỏ rào cản thương mại liên tỉnh

Khi Canada phải đối mặt với áp lực kinh tế, bao gồm các mối đe dọa thuế quan tiềm tàng của Hoa Kỳ, Thủ tướng mới Mark Carney đã sẵn sàng dỡ bỏ các rào cản thương mại liên tỉnh.

Những rào cản này, chẳng hạn như các quy định khác nhau giữa các tỉnh, có thể làm phức tạp hoạt động kinh doanh nhưng cũng bảo vệ các khu vực nhỏ hơn như Canada Đại Tây Dương.

Emery cảnh báo rằng việc xóa bỏ chúng có thể là một "canh bạc nguy hiểm".

Các tỉnh lớn hơn như Ontario có "thị trường lao động phong phú hơn", giúp các doanh nghiệp dễ dàng thành lập tại đó hơn.

Nếu không có rào cản, khu vực Đại Tây Dương Canada có nguy cơ mất doanh nghiệp và việc làm vào tay các trung tâm kinh tế này, làm suy yếu thêm khả năng giữ chân người nhập cư.

Tuy nhiên, nếu được quản lý cẩn thận, việc giảm rào cản thương mại có thể thu hút đầu tư vào khu vực Đại Tây Dương Canada, miễn là khu vực này vẫn duy trì được sức cạnh tranh.

Đầu tư vào cơ sở hạ tầng, giáo dục và đổi mới có thể giúp cân bằng rủi ro và quyền lợi, đảm bảo rằng khu vực này được hưởng lợi từ nền kinh tế quốc gia hội nhập hơn.

Lời kêu gọi hành động cho khu vực Đại Tây Dương Canada

Tỷ lệ giữ chân người nhập cư thấp của khu vực Đại Tây Dương Canada là lời cảnh tỉnh.

Để phát triển, khu vực này phải vượt ra ngoài việc tạo ra các công việc lương thấp và tập trung vào việc xây dựng một nền kinh tế năng động, đa dạng.

Với Lena Metlege Diab lãnh đạo chính sách nhập cư của Canada, có cơ hội để thực hiện các chiến lược có mục tiêu giải quyết những thách thức độc đáo của khu vực.

Bằng cách cung cấp mức lương cạnh tranh, đơn giản hóa việc công nhận bằng cấp, hỗ trợ sinh viên quốc tế và đưa ra các ưu đãi sáng tạo, khu vực Đại Tây Dương Canada có thể trở thành điểm đến mà những người nhập cư lựa chọn để ở lại.

Khu vực Đại Tây Dương Canada có tiềm năng lớn để trở thành một ngôi nhà cởi mở, thịnh vượng cho những người nhập cư.

Bằng cách giải quyết các nguyên nhân gốc rễ của tình trạng giữ chân thấp, cơ hội kinh tế hạn chế, rào cản hội nhập nghề nghiệp và thiếu sự hỗ trợ định cư, khu vực này có thể đảo ngược xu hướng chuyển đi nơi khác.

Sự lãnh đạo của Lena Metlege Diab, kết hợp với các chính sách dựa trên bằng chứng và sự hợp tác trong khu vực, có thể đánh dấu một bước ngoặt.

Khi Atlant khu vực Đại Tây Dương Canada đầu tư vào tương lai của mình, nơi này có thể chuyển đổi từ một điểm dừng chân tạm thời thành một ngôi nhà lâu dài cho những người mới đến, thúc đẩy tăng trưởng kinh tế và sự đa dạng văn hóa cho các thế hệ mai sau.